Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Thư tình tuổi 90

Go down 
Tác giảThông điệp
NgNgHai
Admin
NgNgHai


Tổng số bài gửi : 1379
Join date : 28/04/2011

Thư tình tuổi 90 Empty
Bài gửiTiêu đề: Thư tình tuổi 90   Thư tình tuổi 90 EmptySat Apr 07, 2012 9:21 am

Thư tình tuổi 90

Thư tình tuổi 90 Daa024001071

Em thân yêu !

Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.

Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!

Nay con cháu đông rồi, anh không phải gõ lên bàn phím như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi gởi mail cho em, anh phải tự gõ lấy. Mail này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh gõ quần quật được hai dòng. Ngày nào gõ đến ba dòng thì phải truyền một chai đạm.

Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển Nha trang mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Đinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

Nhận được tin em đã hết bệnh, đã ăn được mỗi bữa năm muỗng cháo bột mà mừng quá. Ăn năm muỗng là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn muỗng thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.

Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 85. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

Em ngủ ngon không?

Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

Thỉnh thoảng, anh vẫn mở laptop, xem lại mấy bài viết trên blog Multiply hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào Mul nữa.Mà nói cho em mừng , bây giờ Mul không bị chặn nữa nên không phải trèo tường nữa. Hú hồn. Chứ nếu còn trèo tường thì anh không có đủ sức đâu. Lũ cháu hỏi, ông ơi, blog là gì. Chúng nó bây giờ chẳng có blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả rôbốt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbốt làm hộ. Máy laptop không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên robot nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!

Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi. Anh đợi thư em.

Mà nếu không gửi được thư thì bảo rôbốt nó mang thư đến cho anh em nhé.
Anh dừng bút.

Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.
Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.
Hôn em
_________________________________________

Hồi âm thư anh yêu ! (Thư 1)

Anh yêu thương!

Em ngủ gà ngủ gật từ sau lúc ăn trưa xong, thì nghe tiếng tịch tịch ngân lên từ cái laptop báo tin thư đến, nhưng cái thằng chắt đích tôn của em, nó nằm bên cạnh cái sô-pha không cho em thức, nên mãi đến 3:00 PM em mới được thức giấc, vệ sinh rồi phải ngồi thiền hết gần tiếng đồng hồ, mãi đến bây giờ là 5:08 PM thì em mới được ngồi bên cái laptop.

Nhìn vào thì thấy ở cái yahoo messenger có báo tin thư đến, và em bật Mul. lên thì đúng y như là em mong, là em đã nhận được thư của anh yêu rồi ! Đây là lá thư của anh yêu.

Mà thư của anh gửi đến lúc 1:27 PM ngày 26 Nov 2010. Sao anh lại gửi trong cái giờ í ??? Ứ anh ra ! Ứ anh ra nhé !!! Anh quên rồi sao anh? Mùa xuân năm ngoái em đã nói với anh rồi mà. Để lát em nhắc lại lần nữa cho anh nhớ nhé !

Mà em chẳng thể đợi được đến hai ngày nữa mới trả lời thư cho anh đâu, em phải thư hồi âm cho anh ngay hôm nay cơ!! hai ngày nữa sinh nhật anh 90 tuổi của anh, thì bây giờ em sẽ viết cái entry này để chúc mừng sinh nhật cho anh ngay đó.... Em sẽ làm ngay một cái slide đầy hoa cho nó đong đưa đong đưa tung đầy những trái tim yêu anh muộn màng này tặng anh ngay bây giờ nè.

Happy bithday to anh ! anh nhớ sống lâu tới hai trăm tuổi già với em anh nhé!

Bây giờ EM kể lại chuyện bây giờ chuyện ngày xưa cho anh nghe nhé!

Mỗi buổi sáng thức giấc, em ráng tập vài động tác Yoga, mà ngày xưa em cúi gập người, chổng cái mông lên trời, lòng bàn tay chạm sát mặt thềm nhà thì đâu có sao, nhưng mà bây giờ thì không thể được nữa anh ạ! vì sẽ lật đổ mà chổng đôi càng cong queo lên mất.

Tuy nhiên ơn trời, bây giờ sau khi khởi động hít thở vài phút, là em vẫn còn có thể tập được cái thế uốn vòng cung, cái thế đó anh nhớ không ? là phải nằm sấp xuống giường, hai tay vòng ra sau lưng, nắm hai chân lên, đầu ngửng cao, chỉ có bụng là chạm đất, nhìn như hình cánh cung hay như cái thuyền ấy ! ấy thế mà bây giờ chỉ có thể nằm sấp và nhìn về phía trước được mà thôi, chứ không còn có thể cong cong như cái vòng cung ngày xưa được nữa anh ạ! mà thôi đâu có sao, miễn là em còn động đậy được như vậy là khỏe rồi anh nhỉ?

Sau đó, em đứng dậy hai tay đong đưa, người quay qua quay lại thêm mươi phút thì đã thấy ngoài trời đã "gọi nắng" lên rồi. Khi cái ánh nắng soi lên "trên đôi vai gầy" của em, thì cũng là lúc em đi làm rửa mặt mày, nhìn vào gương thì anh ạ! em nhìn thấy vài giọt "nắng qua mắt buồn" của em!

Em chợt buồn một tí ti, cái đôi mắt to đen thăm thẳm với đôi lông mày lá liễu ngày xưa ấy giờ chỉ còn thấy mấy tầng mí mắt xếp nếp lên trên đôi mắt thăm thẳm mù khơi sương phủ tới mấy tầng, che khuất cả cái đáy mắt mà ngày xưa anh thường đòi vào tắm ở đáy hồ tôi ngày xưa ấy rồi anh ạ!

Còn mái tóc của em, ngày xưa ấy tóc em dày xỏa ngang lưng đen lay láy, mà anh thường cứ len lén đi phía sau để nhìn mái tóc ngang lưng của em, mà cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi theo mãi đến tận nhà rồi nhìn em đi hút vào trong nhà, mà anh vẫn thơ thẩn chưa chịu về í !! Này nhé cái mái tóc ấy bây giờ chỉ còn lưa thưa vẫn còn mượt mà nhưng chỉ mượt mà một mớ trắng phau phau giống như câu hát ngày xưa tụi mình cứ hát "áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau" đó anh à!

Anh yêu ơi! em chợt nhớ cái ngày xưa ấy quá, ngày xưa tụi mình thường cùng uống chung một ly cafe đen của anh ... nhớ quá anh ơi! Mà anh đừng nhắc tới biển nhé, làm em lại nhớ những làn sóng bạc đầu ngày ấy, tụi mình vui đùa với sóng xong, lại quay lên bờ, ngồi bên lò than nướng những con mực ống còn tươi óng ánh sắc bạc, nướng chín xong cắt từng khoanh chấm muối tiêu chanh kèm vài lá rau răm, mà lại ăn cả cái mật đen của con mực, nhìn miệng đứa nào cũng đen nhem nhẻm mà buồn cười. Nhưng mà sao cái mật đen thui của con mực ăn lại không đắng, mà lại ngon ngọt thế anh nhỉ! tuyệt quá anh à.!! anh còn nhớ không?

Đó anh thấy không mấy ngón tay em lại gõ lạc đi mất vào đâu rồi, để em kéo em quay lại kể nốt câu chuyện nhé, không thôi em lại lan man mà quên mất chuyện mà em muốn kể cho anh nghe bây giờ.

Nhưng 6:00 PM rồi anh ạ, Em phải tạm ngừng gõ nhé, chắt nó mời em ra ăn tối rồi. Ơn trời ! em vẫn ăn súp tốt, không phải vài miếng đâu mà ăn được một lưng chén rồi đấy anh, có lẽ là do em tập yoga và thiền đấy anh !

Đêm 7:49' PM.

Để em kể nốt nhé. Sáng sau khi tập yoga xong, thì em ngồi thiền tịnh khoảng nửa tiếng, rồi em bắt đầu liếc nhìn Mul anh ạ. Em lướt theo thứ tự alphabet, nhìn xem mấy chị hôm nay viết gì, nếu một vài tuần hay một hai ngày thấy mấy chị không vào là em biết mấy chị đang ươn mình đây, thế là PM bay tới tấp anh ạ.! Mà sao cái ngón tay của em vào tuổi này mà vẫn còn khỏe thế không biết!

Sau đó em ăn trưa trong chánh niệm, nghĩa là chỉ có ăn và nghĩ tới ăn, không được liếc Mul, không được nói nhiều, chỉ tập trung ăn, bắt từ 11:00 AM tới 12:00 PM mới xong, vệ sinh răng hàm mặt xong xuôi ngồi chơi tí thì khoảng 1:00 PM là cái giờ mà mấy đứa chắt nội của em mời em lên giường ngủ, chúng muốn em nhắm cái đôi mắt xinh xinh lại mà nghỉ ngơi một tí í mà...

Vậy anh nhớ nhé đừng quên nữa, lần sau có gửi thư thì đừng gửi vào giờ trưa nữa đó, nhớ gửi vào buổi tối í, cứ khoảng tầm 8 giờ tối đến khuya, anh à ! giờ đó là giờ mà em nhớ anh rưng rức, nhớ anh đau đáu, nhớ anh cồn cào cả cái ruột gan nhưng chẳng biết làm sao!!! Ngày nào từ khi mở mắt đến khi đêm về lúc nào em cũng mong, cũng nhớ anh cả anh yêu à....!

Mà sao nhớ ơi là nhớ những ngày tháng ấy quá, mỗi lần off với nhau thì chị Gió cất tiếng hát theo tiếng nhạc, còn anh thì dìu dặt những bước paso doble, tango, cha cha .. với chị Hà, chị Yến, còn anh Khánh thì cứ hết kéo te rồi lướt êm như ru với chị Bống, làm em ngồi cứ ngẩn ngơ, nhìn ngẩn ngơ, mà bây giờ em mới nói, ngày ấy em chẳng ghen đâu nhé ! thật đấy!! bạn bè mình vui quá mà...

Giá mà bây giờ anh còn có thể đi off với nhóm bạn bè nhỉ, nhất là cái nhỏ một Khúc ấy... Ngày ấy lâu nay nàng ta lại đưa người này người nọ, người nào đó lên cái thớt của cô nàng, làm mọi người nhìn đọc cười đến té ghế, cười đến gụng luôn cái rún còn lại của mình... mà bây giờ nàng ta đã làm chủ cái tập đoàn to đùng gì đó, lo đi kiếm tiền, nàng càng nhiều tiền thì càng ít entry đó anh à...

Còn nàng Ngáo nữa chứ, dạo ấy mới đàn được bài tò tí te, không biết bây giờ đã kéo được bài nào của Morzart, Chopin.. chưa nữa !

Còn nàng Moon nữa chứ, anh và mấy chị cứ đi yêu cái Moon, thích cái Moon thường ghé nhà cho rộn ràng cái nhà cửa ... ứ! em chẳng ghen đâu nhé! Bây giờ cũng thế... thật đấy.!!

Còn nhiều bạn lắm, em chẳng quên đâu, em biết anh cũng chẳng quên đâu, chẳng qua là bây giờ anh viết chậm quá, từ hạ tới giữa đông thư mới đến, cứ thư từ thế này thì em sẽ đợi chờ đến mòn đến mỏi mất đó anh yêu à!

Em sẽ treo cái hình này của anh ở đây để em nhìn cho đỡ nhớ. Còn em ứ dám đưa hình của em vào đây đâu, để hôm nào em đi decorate lại cái mặt đã thì em mới đưa hình vào thư sau anh nhé!

Mà thôi em tạm ngừng đây! em phải ngồi thiền tí anh ạ! hẹn thư sau anh nhé, dù em biết anh gõ cũng rất khó khăn rồi, nhưng phải cố lên đó, cứ để cái ngón tay của anh gõ vào máy đi, có sai lỗi chính tả, có để những dòng viết khin khít, viết xuống dòng mà không cách dòng cũng được, để em đọc tới lòi cả đôi mắt xinh của em thì em vẫn mong thư anh đó, vậy anh cố gõ cho nhanh tí, cho em có thư của anh mà nuốt từng lời, từng chữ vào lòng em anh nhé!!

Mà em cũng chẳng gọi anh bằng ông lão đâu, mình cứ anh anh em em để cho mấy chị với mấy bạn trẻ ngày ấy và bây giờ vì cái tình già này của tụi mình mà nhìn đến lé con mắt lên, anh nhé !

Thương yêu anh, chụt chụt...
Chờ thư anh!
___________________________________________

Thư tình tuổi 90 Moon-bd2

Thư tình gửi em (năm 2081)
" Em ạ. Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa.

Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một.

Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc
Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê.

Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.

Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Ðinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.

Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.

Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Ðến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

Em ngủ ngon không.
Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên Blog hồi ấy,. thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà Blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, Blog là gì, Chúng nó bây giờ chẳng có Blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả robôt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbôt làm hộ.

Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực.

Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào.
Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi.

Anh đợi thư em.
Mà nếu không gửi được thư thì bảo Rôbôt nó mang thư đến cho anh em nhé.
Anh dừng bút.
Thằng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.
Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió."
________________________________________

HiHiHi.......
Về Đầu Trang Go down
https://runglathap.forum-viet.com
NgNgHai
Admin
NgNgHai


Tổng số bài gửi : 1379
Join date : 28/04/2011

Thư tình tuổi 90 Empty
Bài gửiTiêu đề: Một tờ giấy và cuộc đời.   Thư tình tuổi 90 EmptyTue Apr 10, 2012 1:35 pm

MỘT TỜ GIẤY VÀ CUỘC ĐỜI

Thư tình tuổi 90 Really-light-laptop-like-a-piece-of-paper-advertisement

Một tờ giấy khai sinh- Cả đời bắt đầu.

Một tờ giấy tốt nghiệp- Phấn đấu cả đời.

Một tờ giấy kết hôn- Giày vò cả đời.

Một tờ giấy thăng quan- Đấu tranh cả đời.

Một tờ giấy bạc (tiền)- Nhọc nhằn cả đời.

Một tờ giấy vinh dự- Hư vinh cả đời.

Một tờ giấy khám bệnh- Đau khổ cả đời.

Một tờ điếu văn- Kết thúc cả đời.

Mấy tờ giấy nhạt ấy- Hiểu rõ cả đời.

Quên đi mấy tờ giấy ấy- Vui vẻ cả đời.


Về Đầu Trang Go down
https://runglathap.forum-viet.com
 
Thư tình tuổi 90
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» 7 mẹo phong thủy cơ bản giúp bạn giữ gìn quan hệ tình cảm lứa đôi luôn tươi mới, tốt đẹp và gắn kết.
» Tình bạn và tình yêu khác nhau thế nào ???
»  Cụ ông 87 tuổi...
» Cây sả tươi làm cho tế bào ung thư tự tiêu hủy.
» Ngôi nhà cổ hơn 200 tuổi ở Sài Gòn

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: THƯ GIÃN :: CƯỜI CHÚT XÍU-
Chuyển đến